Thứ Năm, 14 tháng 6, 2018

Tùy bút NỤ CƯỜI CỦA BA!

Tùy bút
NỤ CƯỜI CỦA BA!

Hiếm lắm mới thấy ba cười. Chẳng phải vì ba không biết cười cho bằng nỗi lo, tình thương dành cho mười một đứa con dường như đã mang đi nụ cười của ba.
 
***

“Sống tuổi đời trong ngoài bảy chục
Mạnh giỏi chăng là được tám mươi
Mà phần lớn là gian lao khốn khổ…” (Tv 90, 10)

Có lẽ lời Thánh vịnh được viết từ ngàn đời như tiên báo cuộc đời của ba. Phần lớn chỉ là gian lao khốn khổ. Bao nhiêu nỗi cực khổ hằn sâu lên khuôn mặt chai sạm của ba. Nỗi cơ cực và lo toan vì con cái cũng khiến ba trở thành một người nghiêm khắc và hay la rầy chúng tôi. Có lẽ cũng vì lẽ đó mà tôi chưa bao giờ dám nói chuyện gì với ba. Tôi còn nhớ, ngày đi tu, buộc phải có chữ ký của cha mẹ, tôi không dám nói với ba nên đã lén giả mạo ký tên thay cho ba. Rồi mọi thứ, từ học hành, tương lai, ước mơ cũng chưa một lần tôi tham khảo ý kiến của ba, chưa một lần tôi tâm sự với ba. Ngày tôi đi tu, nghe mấy chị nói “ba giận quá từ em luôn rồi”, tôi cũng chẳng có cảm xúc gì…chỉ mong sao thời gian qua thật mau để tôi có thể chứng minh cho ba thấy tôi chọn lựa đúng.

***

Tôi vẫn nhớ như in ngày tôi chịu chức. Với tôi, đó không phải là ngày vui của mình, nhưng đó là hạnh phúc của ba. Ba đã cười, dù chỉ là nụ cười rất nhỏ…
Nụ cười nói lên tất cả, nụ cười của ba cho tôi biết ba đã rất hãnh diện về đứa con trai duy nhất của ba. Dù tôi không ở nhà để có thể chăm lo cho ba, để nối dõi tông đường…nhưng mỗi ngày, khi dâng Bánh và Rượu trên bàn thờ, tôi luôn dâng cả ba má cho Thiên Chúa…Với tôi đó mới là “chữ hiếu” trọn vẹn nhất!

***

Có lần tôi hỏi ba về chuyện ngày xưa, chuyện thời trai trẻ của ba…ba cười, rồi nói…khi nào con rảnh con về đây, ngủ với ba một đêm, ba sẽ kể con nghe…Tự hỏi lòng, đã bao lâu rồi tôi không ngủ với ba, không được gác đầu lên tay ba, không được ba mân mê đôi bàn tay và bàn chân bé nhỏ…đã bao lâu rồi tôi không ngủ ở nhà, dù chỉ là một đêm…

***


“Thất thập cổ lai hy” – Sinh nhật lần thứ 70 của ba, tôi không dám vui, không dám mừng vì tôi nghĩ đến ngày không còn ba để tiếp tục giận hờn và tìm cách lánh mặt như tôi đã từng làm từ tấm bé đến giờ… Nguyện xin Chúa Giê-su Thánh Thể luôn ở với ba ngay khi còn sống cũng như khi qua đời!

Lm. Mar -Aug Bùi Văn Hồng Phúc, SSS

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét